Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

VIẾT CHO RIÊNG EM!


Có gì đâu sao emphải khóc 
Hôm qua yêu thương hôm nay thành xa lạ 
Vì tình yêu mang tính thời điểm 
Biết đâu ngày mai ta lại yêu nhau?

Cơn mưa chiều nay đang giăng ngoài ngỏ
Cũng chỉ mình em đi giữa những bảo giông
Sao không cười dù lạnh ướt đôi vai
Để nước mắt không còn hòa cùng mưa mặn đắng!

Em đừng khóc cũng xin đừng tự hỏi
Tình yêu là gì sao lắm đắng cay ?
Dù cuộc sống đôi lần làm em khóc
Xin hãy vững vàng trước những đắng cay.

Sao em không hát giữa trời giông tố
Sao em không cười trước những nổi đau
Sao không dặn lòng yêu thương rồi sẽ trở lại
Sẽ có cầu vồng sau những cơn mưa ?

Sao em không dỗ mình bằng nhữ kỹ niệm
Thât ngọt ngào dẫu có hiếm hoi
Sao em không học tự tha thứ lỗi lầm
Tự mình lau khô dòng nước mắt.
Tự biết vui vì những điều nhỏ nhặt

Sao em cứ đợi một người giờ xa lạ
Trên con đường quen rồi tự mình đếm bước?
Yêu thương kia một thời là tất cả
Nhưng bây giờ đã hóa hư vô.

Em khóc làm chi giữa những điều đã cũ ?
Quá khứ qua rồi quên hết đi em
Cũng có người đang đợi em dưới mưa
Như ngày xưa em từng đợi ai đó.

Cũng có tình yêu không mang tính thời điểm
Yêu trọn môt đời dẫu có đắng cay
Ừ thì thôi em xếp lại hết nhé
Dẫu vui dẫu buồn em dấu cho riêng em!

S2N 12/16/2013 cho những nổi đau vửa trở lại .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét